Ngày nay, đa số công chúng vẫn quen nhìn Tarot như một công cụ bói toán – một phương tiện để tiên đoán tương lai, hay nói theo ngôn ngữ học thuật là một hình thức divination (Thuật tiên tri). Kỳ lạ thay, dù đây là công dụng phổ biến nhất, chúng ta lại biết rất ít về nguồn gốc và sự phát triển lịch sử của khía cạnh này. Trái ngược với lượng tài liệu dày đặc về cờ bạc và trò chơi bài, các ghi chép cổ xưa về việc dùng Tarot để tiên đoán lại vô cùng khan hiếm.
Một trong những giả thuyết thú vị cho rằng chính người Romani (thường gọi là “gypsies”) đã tiếp xúc với trò chơi Tarocchi trong các chuyến du hành qua châu Âu, rồi khám phá ra tiềm năng thần bí của bộ bài này để dùng trong bói toán. Cũng có khả năng rằng khái niệm bói toán bằng bài xuất phát từ một số cá nhân có trực giác mạnh, sau đó được cộng đồng Romani tiếp nhận và phổ biến rộng rãi. Trái với niềm tin lãng mạn trước đây rằng họ mang Tarot từ Ai Cập, sự thật là người Romani nhiều khả năng có nguồn gốc từ Ấn Độ và chỉ đặt chân đến Tây Ban Nha sau khi Tarot đã xuất hiện ở Ý và Pháp gần một thế kỷ.
Dù nguồn gốc thực sự ra sao, điều không thể phủ nhận là: từ rất sớm, con người đã khao khát tìm kiếm điềm báo từ thế giới xung quanh. Họ dùng mọi thứ có thể – từ nội tạng động vật, mô hình chim bay, hòn đá, đồng xu cho đến lá trà dưới đáy cốc – để tìm ra điều gì sẽ xảy đến với mình. Từ đó, bói toán không chỉ là hành động dự báo, mà còn là sự biểu lộ một niềm tin sâu sắc rằng mọi sự vật đều kết nối, mọi hiện tượng đều mang ý nghĩa.
Trong thế giới hiện đại, nơi lý tính và khoa học thống trị, chúng ta thường gán nhãn những gì không có quan hệ nhân quả rõ ràng là “ngẫu nhiên” – tức là vô nghĩa. Tuy nhiên, tư duy cổ đại lại khác biệt. Người xưa suy nghĩ bằng tương ứng thay vì nguyên nhân. Họ tin rằng những mô hình ở một lĩnh vực có thể phản chiếu mô hình ở lĩnh vực khác: vị trí sao trên trời có thể tương ứng với số phận con người; hình xoáy trong lá trà có thể ám chỉ kết cục của một cuộc chiến.
Chính trong niềm tin ấy, Tarot đã bước vào vai trò “tấm gương biểu tượng”, phản chiếu vô thức tập thể và cá nhân qua từng hình ảnh giàu tính nguyên mẫu.
Nếu con người có thể bói toán bằng bất cứ vật gì, tại sao lại chọn Tarot? Câu trả lời nằm ở chiều sâu tượng trưng của bộ bài này. Mỗi lá bài Tarot không chỉ là một hình ảnh – mà là một hệ thống biểu tượng sống động, tích hợp lịch sử, thần thoại, tâm lý học và tri thức trực giác. Khi các lá bài được trải ra thành mô hình, chúng không đơn thuần là sự kết hợp ngẫu nhiên, mà là một bản đồ của khoảnh khắc, cho phép người đọc giải mã thông điệp từ tầng sâu vô thức – như Carl Jung từng gọi là “ngôn ngữ của linh hồn”.
Tiếc thay, qua thời gian, nhiều nhà bói bài đã giản lược giá trị của Tarot thành những công thức dễ nhớ và dễ truyền đạt: “Một người đàn ông tóc đen sắp giúp bạn”, “có nguy cơ cãi vã vào tuần tới”, v.v… Những thông điệp như vậy tuy hấp dẫn người nghe nhưng lại đánh mất chiều sâu và sự tinh tế của biểu tượng.
Sự đơn giản hóa đặc biệt nghiêm trọng với các lá Minor Arcana – vốn chiếm phần lớn bộ bài Tarot. Trong khi Major Arcana thường được nghiên cứu kỹ lưỡng về biểu tượng và triết lý, thì Minor lại bị bỏ qua hoặc chỉ được liệt kê kèm những giải nghĩa công thức, như phần “tặng kèm miễn cưỡng”. Ngay cả A. E. Waite – người cùng Pamela Smith tạo nên Rider-Waite Tarot lừng danh – cũng không dành nhiều công phu cho các lá Minor ngoài vài ghi chú mang tính mô tả.
Điều này tạo nên khoảng trống lớn trong hiểu biết và thực hành Tarot hiện đại – một thiếu sót mà những người đọc bài nghiêm túc cần bù đắp bằng chính kinh nghiệm và sự nhạy cảm biểu tượng của mình.
Nhiều học giả như Waite từng coi bói toán là “sự lạm dụng thấp kém” của Tarot – một cách dùng làm hoen ố tính thiêng liêng của bộ bài. Nhưng thực tế cho thấy: chính trong hành vi đọc bài, các biểu tượng Tarot sống dậy mạnh mẽ nhất. Một lá bài, khi đứng riêng lẻ, có thể khơi gợi nhiều tầng nghĩa. Nhưng khi kết hợp với những lá khác trong bối cảnh thực tế – một mối quan hệ, một khúc ngoặt cuộc đời – chúng hé lộ chiều sâu biểu tượng mà việc nghiên cứu đơn thuần không thể mang lại.
Đọc bài, vì thế, không phải là một trò chơi huyễn hoặc, mà là một hành trình tương tác trực tiếp giữa người hỏi, hình ảnh và trường thông tin đang vận động.
Ở cấp độ sâu hơn, việc thực hành Tarot còn là dịp để mỗi người tái thiết lập sự kết nối với trực giác của chính mình. Tất cả những hệ thống diễn giải, biểu tượng học, ngôn ngữ học, tâm lý học – dù quan trọng – cuối cùng cũng chỉ là “chiếc đòn bẩy” để đưa ta đến khoảnh khắc sống động ấy, nơi ta nhìn vào một lá bài và thốt lên:
“Lá bài này nói với tôi điều gì đó…”
Không có ai “dạy” ta nghe được tiếng nói đó ngoài chính trái tim đang lắng nghe. Và đó mới là tinh hoa thực sự của Tarot – không phải dự báo tương lai, mà là kích hoạt ý nghĩa trong hiện tại.
Nhà Cảm xạ học Dr. Dư Quang Châu
GS.TS - Y Dược Học Cổ truyền
Cặp đá diệu kỳ
https://dachuomgan.vn/
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Khả năng Nhận thức Trí thông minh đa dạng (IQ, EQ, CQ – Creative Intelligence) Tư duy sáng tạo và giải quyết vấn đề Trực giác và khả năng nhận biết phi logic Năng lực Thể chất Sức bền và khả năng phục hồi tự nhiên Phản xạ và khả năng ứng phó Tiềm năng tự điều chỉnh sinh...